저는 현재 5년 차 간호사로 중환자실을 담당하고 있어요. 간호사라는 직업 특성상 여러 고충이 있고 힘듦이 있겠지만 때론 환자들이 쾌차해서 퇴원하게 되면 뿌듯하고 직업에 대한 자부심이 생겨요. 시간이 좀 지나서도 손편지나 사진으로 잘 지내고 있다고 보내주는 분들이 계시거든요. 그럴 때 특히 간호사 되길 잘했다고 느껴요. 그와 반대로 때론 가장 슬픈 하루를 보낼 때도 있죠. 얼마 전 이야기인데, 환자가 위급해서 수명이 얼마 안 남았을 때였어요. 가족들이 환자 옆에서 정말 서글프게 우시더라고요. 저도 일하면서 이성적으로 하려는 편인데, 감정이입이 될 수 밖에 없었어요.
Tôi hiện tại là một y tá đã làm việc được 5 năm, phụ trách phòng chăm sóc đặc biệt. Với đặc thù của nghề y tá, có rất nhiều khó khăn và vất vả, nhưng đôi khi khi thấy bệnh nhân hồi phục và được xuất viện, tôi cảm thấy tự hào với công việc của mình. Thậm chí, có những người sau một thời gian vẫn gửi thư tay hoặc ảnh để báo rằng họ đang sống tốt. Những lúc như vậy, tôi cảm nhận rằng việc trở thành y tá là một quyết định đúng đắn. Tuy nhiên, ngược lại, cũng có những ngày buồn nhất trong cuộc đời làm y tá. Cách đây không lâu, tôi đã trải qua một câu chuyện như thế. Khi bệnh nhân đang nguy kịch và không còn sống được bao lâu nữa, gia đình của họ đã khóc rất đau lòng bên cạnh. Tôi thường cố gắng giữ lý trí trong công việc, nhưng không thể không đồng cảm và bị cuốn theo cảm xúc ấy.
간호사 y tá
중환자실 phòng chăm sóc đặc biệt
담당하다 phụ trách
특성 đặc thù, đặc điểm
고충 khó khăn, nỗi khổ
환자 bệnh nhân
쾌차하다 hồi phục, khỏi bệnh
퇴원하다 xuất viện
뿌듯하다 tự hào, mãn nguyện
자부심 niềm tự hào
손편지 thư tay
위급하다 nguy kịch
수명 tuổi thọ
서글프다 đau lòng
이성적이다 lý trí