외국의 소도시에 살고 있어요. 종종 고속도로를 따라 한참을 걸을 때가 있어요. 아무 것도 없는 허허 벌판이에요. 옆으로 자동차들만 쌩쌩 지나가고 저멀리 지평선만 보일 뿐이죠. 아무리 걸어도 지평선이 가까워지는 느낌조차 안 들어요. 한동안 막막한데, 계속 걷다 보면 어느새 다른 소도시가 나타나요. 그 도시에 들어가 잠깐 쉬죠. 인생도 그런 거 아닐까요? 지평선이 너무 멀리 보이고 언제 도달할 수 있을지 막막하지만, 계속 걷다 보면 어딘가에는 도착할 수있어요. 그곳이 목적했던 곳은 아닐지라도 그 안에서 새로운 이야기가 펼쳐지죠.
Tôi đang sống ở một thị trấn nhỏ của nước ngoài. Thỉnh thoảng, tôi thường đi bộ dọc theo xa lộ một quãng đường dài. Đó là một vùng đồng bằng trống trải, không có gì cả. Chỉ có những chiếc xe ô tô vù vù chạy qua bên cạnh và đường chân trời xa tít tắp hiện ra trước mắt. Dù đi bộ bao lâu, tôi cũng không có cảm giác đường chân trời gần lại chút nào. Có lúc, tôi cảm thấy thật bế tắc, nhưng rồi cứ đi mãi, đi mãi, bất chợt một thị trấn khác lại xuất hiện. Tôi vào thị trấn đó và nghỉ ngơi một lát. Có lẽ cuộc đời cũng giống như vậy. Đường chân trời có vẻ quá xa, và tôi không biết khi nào mới có thể chạm tới nó, nhưng cứ tiếp tục đi, rồi ta sẽ đến được một nơi nào đó. Có thể đó không phải là đích đến mà ta mong muốn, nhưng chắc chắn sẽ có những câu chuyện mới bắt đầu tại đó.
소도시 thị trấn nhỏ
쌩쌩 vùn vụt
종종 thỉnh thoảng
고속도로 đường cao tốc
걷다 đi bộ
허허 벌판 cánh đồng hoang vắng
자동차 xe ô tô
지평선 đường chân trời
가까워지다 đến gần
막막하다 mênh mông, bế tắc
도시 thành phố, thị trấn
인생 cuộc sống
도달하다 đến được
목적하다 mục đích
도착하다 đến nơi
새로운 이야기 câu chuyện mới
펼쳐지다 mở ra