어려서 아버지랑 둘이 살았는데 아버지가 노름을 참 좋아했어. 며칠동안 집에도 잘 안들어오고, 그때는 굶는 게밥 먹듯이었지. 노름을 하도 하니까 빚이 막 쌓인거야. 어느 날엔가 나를 옆집에 맡기더니 영영 안돌아오더라고. 몰래 도망간거지 날 두고 혼자서. 결국 경찰서 알선으로 어떤 집에 가게 됐어. 요즘말로 입양 비슷한 거지. 그집 아버지가 한약방을 하셔서 점잖고 성품도 인자하시대. 그 집에 들어가서 방문을 열었는데 기름칠을 해서 반짝반짝한 아랫목 장판 위에 어머니, 그니까 새어머니가 새하얀 한복을 입고 반듯하게 앉아계신거야. 어머니를 본순간 이집에서 살아야겠구나, 했어. 반듯하게 앉아계신 어머니를 보고 저분은 틀림 없이 배울 점이 많은 어른일 거라는 생각이 들었거든. 아버지는 반듯하지 못한 사람이었으니까… 그렇게 그집에서 컸어. 새어머니, 새아버지를 시영어머니, 시영아버지라고 여기면서.
Tôi lớn lên cùng bố từ nhỏ, nhưng bố tôi rất thích cờ bạc. Ông ấy thường xuyên không về nhà mấy ngày liền, và chúng tôi phải nhịn đói thường xuyên như cơm bữa. Vì nghiện cờ bạc nên bố tôi nợ nần chồng chất. Một hôm, bố đưa tôi đến nhà hàng xóm rồi biến mất luôn. Ông ấy đã bỏ trốn, bỏ mặc tôi một mình. Cuối cùng, tôi được đưa đến một gia đình khác nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát. Ngày nay người ta gọi đó là việc nhận nuôi. Cha trong gia đình đó là một người chủ tiệm thuốc đông y, ông rất đĩnh đạc và có tính cách nhân hậu. Khi tôi đến nhà mới và mở cửa phòng, tôi thấy mẹ nuôi mặc bộ hanbok trắng tinh khôi đang ngồi ngay ngắn trên chiếu sàn được đánh bóng sáng loáng. Nhìn mẹ ngồi ngay ngắn, tôi nghĩ chắc chắn mẹ là một người lớn mà mình có thể học hỏi nhiều điều. Vì cha tôi là một người không ngay thẳng... Thế là tôi lớn lên trong gia đình đó, coi mẹ kế và cha kế như mẹ và cha ruột.