고등학생 때 집에 가는 버스에서 막 내리려고 했는데 갑자기 어떤 아주머니께서 '어머, 학생 괜찮아?’ 라고 하시는 소리가 들려서 뒤를 돌아봤어요. 그랬더니, 버스에 같이 타고 있던 제 또래의 다른 여학생이 코피를 엄청 흘리고 있는 거예요. 마침 제 책가방 안주머니에 손수건이 있어서, 얼른 꺼내서 내밀었어요. 그러고 바로 내리려고 하니까 그 학생이 ‘어, 이 손수건 어떡해요!’ 하셔서 제가 ‘그냥 가지세요! 비싼 거 아니에요!’ 하고 내렸어요. 모르는 사람에게 선뜻 손수건을 내민 것도, 제 손수건을 그냥 가지시라고 소리쳐 말한 것도, 왠지 그날은 모든 게 자연스러웠어요. 원래도 손수건을 자주 챙겨 다니는 편이었는데, 그 날 이후로는 꼭 손수건을 들고 다니게 됐어요. 제 가방 안에 있는 손수건은 꼭 제 것만이 아닌 거예요.
Khi còn học cấp ba, trên chuyến xe buýt về nhà, lúc tôi chuẩn bị xuống xe thì bỗng nghe thấy tiếng một bà cô nói: "Ôi, cháu ơi, cháu có sao không?" khiến tôi quay đầu lại nhìn. Thì ra, có một bạn nữ cùng trang lứa với tôi đang chảy rất nhiều máu mũi. May mắn là trong ngăn nhỏ của cặp sách, tôi có mang theo một chiếc khăn tay, nên tôi liền lấy ra và đưa cho bạn ấy. Ngay sau đó, tôi định xuống xe thì bạn ấy gọi với theo: "Ơ, chiếc khăn này làm sao bây giờ?" Tôi liền nói: "Cứ giữ lấy đi! Không phải đồ đắt đâu!" rồi bước xuống xe. Việc đưa chiếc khăn tay cho một người xa lạ, hay việc bảo bạn ấy cứ giữ chiếc khăn, dường như tất cả đều diễn ra rất tự nhiên vào ngày hôm đó. Thực ra, tôi vốn có thói quen mang khăn tay theo người. Nhưng kể từ hôm đó, tôi luôn mang theo bên mình một chiếc khăn tay, không phải chỉ để dành riêng cho mình, mà còn để giúp đỡ người khác khi cần thiết. Chiếc khăn tay trong cặp tôi, không chỉ là của riêng tôi nữa.
고등학생 học sinh cấp 3
아주머니 bà cô, người phụ nữ trung niên
여학생 nữ sinh
뒤를 돌아보다 quay đầu lại nhìn
제 또래 người cùng trang lứa
코피를 흘리다 chảy máu mũi
꺼내다 lấy ra
내밀다 đưa ra, chìa ra
소리치다 hét lên, nói to
챙기다 chuẩn bị mang theo, thu xếp
책가방 cặp sách
안주머니 ngăn trong của túi/cặp
손수건 khăn tay